Blog chia sẻ bộ tuyển tập top 30 bài thơ ngày lễ vu lan báo hiếu, nhớ về cha mẹ kính yêu, để mọi người cùng đọc và suy ngẫm về công sức của đấng sinh thành. Một mùa vu lan nữa lại sắp về rồi, mùa của những yêu thương và lòng biết ơn sâu sắc của những người con dành cho các bậc sinh thành – Người mà không chỉ sinh ra chúng ta mà còn nuôi dạy chúng ta khôn lớn thành người.
Có lẽ sẽ không có một ai, một cây bút nào có thể diễn tả hết được công lao cũng như nỗi lòng của cha mẹ dành cho con cái. Những gian lao, vất vả đó của cha mẹ, con cái có thể thấu hiểu được, suy nghĩ được nhưng đôi khi chẳng thể nói hết được thành lời.
Từ xa xưa cho đến nay, có rất nhiều bài viết, là thơ, là văn, là câu chuyện… Nói về ngày lễ vu lan, tuy cách thể hiện và trình bày khác nhau, nhưng tất cả đều toát lên được ý nghĩa sâu sắc, đó chính là lòng biết ơn đối với cha mẹ.
Xem thêm: Top 100 bài thơ ngắn chào tháng 6 mùa hạ
Bên cạnh những bài thơ thể hiện lòng biết ơn và sự kính trọng đối với Cha Mẹ, thì cũng có những bài mang tính chất phê phán và răn dạy. Bởi xã hội ngày nay cũng có không ít những hoàn cảnh đau lòng, đó là những người con bất hiếu và đối xử tệ bạc với Cha Mẹ, làm cho người sinh thành ra mình phải buồn khổ và gây bức xúc cho xã hội. Điều đó thật đáng lên án biết bao !
Mùa vu lan lại về rồi. Tôi – Bạn, chúng ta hãy cùng nhau làm những việc thật ý nghĩa để làm vui lòng Cha Mẹ bạn nhé, đó chính là món quà quý giá nhất thể hiện lòng biết ơn đối với những bậc sinh thành đó bạn à!
Dưới đây là top 30 bài thơ ngày lễ vu lan báo hiếu, nhớ về cha mẹ kính yêu
BÀI THƠ: CẦU CHO CHA MẸ
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Tháng bảy trời nhỏ hạt ngâu
Mẹ tôi nhỏ giọt sầu đâu má đào
Chân trần bước thấp bước cao
Gánh gồng cả nỗi gian lao kiếp người
Ít khi được thấy mẹ cười
Cơm ngày hai bữa bón đời đàn con
Mồ hôi cha cũng hao mòn
Vắt không kịp ráo lớn khôn tuổi hồng
Mẹ cha mòn mỏi đợi trông
Thời gian thấm thoát trong lòng khát khao
Con bước đừng có làm sao
Con đi đừng giẫm gai đau nhói lòng
Công danh con hãy thong dong
Đừng như cha mẹ lòng vòng áo cơm
Con ăn trắng con mặc thơm
Công ơn cha mẹ sớm hôm đắp đầy
Vu lan con khấn nguyện đây
Mẹ cha như chuối chín cây từng ngày
Chưa dâng được chén nước đầy
Bát cơm thịt cá dạ này nao nao
Nhớ cha thương mẹ thì đau
Biển Đông núi Thái không sao sánh bằng
À ơi gió rụng lá vàng
Khẽ thôi kẻo chạm dặm ngàn thiên thu.
BÀI THƠ: ĐẠO HIẾU CHƯA TRÒN
Tác giả: Cà Phê Đắng
Ân dưỡng dục suốt đời ghi tạc
Nghĩa sinh thành nguyện khắc trong tâm
Nắng mưa cha mẹ dãi dầm
Nuôi con khôn lớn âm thầm chở che
Quê mình đó bờ tre khóm trúc
Vẫn bên con những lúc dặm trường
Trong con mãi một tình thương
Ơn cha nghĩa mẹ quê hương xóm nghèo
Mùa thu đến mưa heo gió bấc
Cha có tròn được giấc ngủ say
Mẹ ăn uống có đủ đầy
Mặc có đủ ấm những ngày lạnh căm
Con vẫn mãi âm thầm nguyện ước
Cha mẹ già luôn được bình an
Mùa về tháng bảy vu lan
Chưa tròn đạo hiếu trách thân tủi hờn.
BÀI THƠ: NỖI LÒNG VU LAN
Tác giả: Hạ Buồn
Nhẹ nhàng nghênh đón thu sang
Khí trời man mát, sắc vàng lả lơi
Miên man niềm lá rụng rơi
Yêu thương gắn kết, tình đời nở hoa.
Chạnh lòng bao nỗi xuýt xoa
Phận duyên day dứt vỡ òa hạt ngâu
Công cha, nghĩa mẹ dày, sâu
Nuôi con khôn lớn, dãi dầu nắng mưa.
Ngước trời đếm hết sao thưa
Đáp đền phụ mẫu vẫn chưa thể tròn
Sinh thành ân tựa núi non
Gian lao dưỡng dục mỏi mòn trí tâm.
Rưng rưng ngấn lệ tình thâm
Dốc lòng báo hiếu lặng thầm xót xa
Tủi lòng còn mẹ mất cha
Áo cài hoa đỏ… trầm kha nỗi niềm.
Lung linh tình mẹ trong tim
Nâng niu phụng dưỡng, cần tìm đâu xa !
Biển trời lồng lộng hoan ca
Vu Lan báo hiếu… mặn mà nghĩa ân.
BÀI THƠ: VU LAN (THƠ CHÂM BIẾM)
Tác giả: Hoàng Trọng Lợi
Còn sống thì chẳng cho ăn
Đến khi chết mới làm văn tế ruồi
Nguôi ngoai chi cái kiếp người
Sống thì bỏ mặc chết thời kinh doanh
Nói thì giọng yến giọng oanh
Bảo nuôi cha mẹ thì anh rụt vòi
Nói ra tỵ nạnh người ta
Làm lễ báo hiếu để mà cầu thân
Mỗi năm chỉ có một lần
Mời khách đến dự thêm phần kết giao
Phong bao tièn cúng nhiều sao
Kinh doanh hợp pháp tiền vào túi ta
Cuộc sống ngày một xa hoa
Nhưng mà nhân nghĩa vẫn là trước tiên
Mong cho cuộc sống ngoan hiền
Tu nhân tích đức thành tiên trong nhà
Thứ nhất là tu tại gia
Thứ nhì tại chợ thứ ba tại chùa
Đừng để vàng bạc bỏ bùa
Quên đi nhân nghĩa kế thừa ngàn năm.
BÀI THƠ: LỄ VU LAN
Tác giả: Thầy giáo Hải
Nay ngày báo hiếu vu lan,
Xa bố, xa mẹ lòng man mác buồn.
Cha, mẹ như suối,như nguồn,
Cho con vững bước trên muôn nẻo đường.
Bao la, bát ngát tình thương,
Cha, mẹ là chốn quê hương thanh bình.
Có cha, mẹ mới có mình,
Sống sao chọn nghĩa vẹn tình trước sau.
Dù tóc cha, mẹ đổi màu,
Sức tàn, lực kiệt, ốm đau cuối đời.
Chăm lo, phụng dưỡng ai ơi!
Ơn, nghĩa cha, mẹ biển trời mênh mông.
Lớn lên lấy vợ, theo chồng,
Đừng quên cha, mẹ vì công sinh thành.
Mẹ, cha bến đỗ an lành,
Bao năm nuôi dạy, học hành gian lao.
Tình thương cha mẹ gửi trao,
Phận làm con cái lẽ nào lại không?
Tình mẹ như nắng mai hồng,
Cha như ánh lửa đêm đông bập bùng!
BÀI THƠ: VU LAN NHỚ MẸ
Tác giả: Nga Vũ
Hôm qua mưa bay trắng trời
Cõng theo nỗi nhớ vào đời Mẹ ơi!
Đỉnh phù vân gió chơi vơi
Con về ngấm lạnh đơn côi buốt lòng
Vu Lan về Mẹ biết không?
Hoa hồng bạc cánh vời trông chân trời
Bể dâu nghiêng cả một đời
Mẹ gồng gánh hết chẳng lời thở than
Mẹ ơi! sáu mùa Vu Lan
Áo con trắng với khăn tang lạnh lùng
Ba mươi năm Mẹ thuỷ chung
Nhớ người lạc bước mịt mùng khơi xa
Cha đi biền biệt giang hà
Nhóc nheo tám đứa Mẹ tha la buồn
Gánh chè ngọt nước mắt tuôn
Chắt chiu từng chút khơi nguồn tương lai
Mẹ ơi! nước mắt sớm mai
Cúi đầu nhớ Mẹ chia hai nỗi buồn
Thương cha thương mẹ cội nguồn
Mẹ ơi! con khóc….mưa luồn trong tim!..
BÀI THƠ: VU LAN NỖI NHỚ NGÀN ĐỜI
Tác giả: Sương Trần
Mùa Vu Lan đến đây rồi
Sao con bỗng thấy bồi hồi trái tim
Nhớ cha mẹ biết đâu tìm
Thương yêu nồng ấm nỗi niềm sớt chia!
Linh hồn cha mẹ bên kia
Mang theo làn gió cùng tia nắng hồng
Xin cho con một chút lòng
Bao la tình mẹ -mặn nồng tình cha
Hải hà ân nghĩa thiết tha
Non cao biển rộng mượt mà đồng quê
Xanh xanh tre ngã thu về
Quyện theo chiều gió tóc thề mẹ yêu
Cha ngồi dáng vẻ buồn thiu
Thương sao số phận sớm chiều lao đao
Cảnh nghèo quê nội thuở nào!
Tim con se thắt buồn xao xuyến lòng
Quặn đau trời đổ cơn dông
Ngọn đèn loe loét căn phòng đơn sơ
Nếp nhà sau trước bơ phờ
Không nguyện vẹn nỗi để nhờ nắng mưa
Bỡi tường chắn chống lưa thưa
Lợp tranh vách đất sớm trưa kiếp nghèo!
Tháng ngày cha mẹ cheo leo
Nuôi con ăn học mong theo kịp người
Con vui cha mẹ mĩm cười
Đơn sơ hạnh phúc người người thương yêu
Giờ đây khoảnh khắc buổi chiều
Con ngồi ôn lại mọi điều ngổn ngang
Có lần con đã lang thang
Tìm quên nỗi nhớ ruột gan rối bời
Xin cho con nói một lời
Con yêu cha mẹ ngàn đời không phai!
THƠ LỤC BÁT: VU LAN NHỚ MẸ
Tác giả: Minh Chí Võ
Vu Lan nghe tiếng chuông lòng
Xin cài lên ngực đoá hồng Mẹ Cha
Thân con nay ở phương xa
Nhưng lòng nhớ Mẹ, quê nhà dấu yêu
Cầu mong Cha Mẹ thật nhiều
Tăng thêm tuổi thọ như diều bay cao
Chúng con vui sướng biết bao
Đoá hồng cài áo, dâng trào niềm vui
Cầu Cha Mẹ sống lâu trăm tuổi
Đáp đền ơn, phụng dưỡng tuổi già
Bao nhiêu ơn đức Hoàng Hà ( Sông Hoàng Hà )
Ơn Cha, nghĩa Mẹ thật là thiêng liêng
Thật hữu duyên, Mẹ hiền tại thế
Xa quê nhà, mong nhớ song thân
Vu Lan thắp nén hương trầm
Cầu cho Cha Mẹ trăm phần an khang.
BÀI THƠ: LỄ CHÙA NGÀY VU LAN
Tác giả: Đức Ngọc
Hôm nay..con tới..lễ chùa
Tạ ơn Cha Mẹ nhân mùa Vu Lan
Vì rằng ở dưới trần gian
Không còn Cha Mẹ sẻ san tâm tình
Vu Lan nhớ Mẹ Cha mình
Một thời đói khổ..bóng hình có nhau
Ngày xưa bữa cháo bữa rau
Mẹ Cha vui vẻ thắm màu thủy chung
Bao năm vất vả muôn trùng
Mẹ Cha bươn chải..chân rung gót mòn
Một lòng một dạ sắc son
Vì đàn con nhỏ chẳng còn ngại chi
Một ngày…lặng lẽ…ra đi
Miếng no chưa đủ…đôi khi đói lòng
Cả đời luôn sống sạch trong
Nuôi con dậy cháu..cầu mong nên người
Giờ đây Cha Mẹ mỉm cười
Nhìn về con cháu..khung trời đầy hoa
Dù rằng…Cha Mẹ…đi xa
Công ơn..của Mẹ…của Cha..ngất trời.
THƠ VU LAN: MẸ ƠI!
Tác giả: Đức Trung – TĐL
Mẹ ơi ! trong tháng Vu lan
Con càng nhớ mẹ vô vàn kính yêu
Bây giờ mẹ đã thoát siêu
Về nơi cực lạc…bao điều nhớ mong.
Thương con từ lúc lọt lòng
Đến khi ẵm ngửa mẹ bồng trên tay.
Lớn lên đi học trời Tây
Ở nhà mẹ vẫn hàng ngày lo toan.
Nắng mưa đâu quản gian nan
Đông về giá lạnh, chang chang nắng hè
Một mình mẹ bước đường quê
Bao năm vất vả đi về sớm hôm.
Từ bình minh đến hoàng hôn
Suốt ngày tần tảo…biết ơn mẹ nhiều
Mẹ luôn vì đứa con yêu
Vu lan nhớ mẹ… bao điều xót thương !
Lòng con kính cẩn dâng hương
Nam Mô… Bồ Tát…hồn vương cõi trần.
Nhìn con mẹ đứng tần ngần
Con thương mẹ lắm…vạn lần mẹ ơi..!!
BÀI THƠ: NHỚ CHA MÙA VU LAN
Tác giả: Đức Trung – TĐL
Nhớ chiều hôm ấy Cha đi
Cha nằm trên võng thầm thì với con
Lòng Cha đã thấy vui hơn
Quanh Cha đầy đủ cháu con xum vầy
Cha giơ nhẹ cánh tay gầy
Hươ trong không khí…vẫy tay mọi người
Rồi Cha khe khẽ mỉm cười
Cháu con ai cũng lệ rơi ròng ròng…!
Cha về nơi ấy hư không
Làm tròn đạo lý – vừa xong kiếp Người !
Hôm nay viếng mộ Cha ơi !
Lòng con xin giữ đời đời sắt son
Những lời Cha dặn cháu con
Khắc ghi mãi mãi lòng son không mờ !
Nhớ Cha con viết vần thơ
Những mong gặp được trong mơ…Cha về !
THƠ LỤC BÁT: VU LAN SÁM HỐI
Tác giả: Hà Thanh Hoa
Hôm nay Đại lễ Vu Lan
Thắp tâm hương kính đôi đàng thân sinh
Hơn mười năm biệt ly tình
Mẹ cha về cõi vĩnh hằng thiên thu!
Ơn dưỡng dục đức cù lao
Đáp đền báo hiếu nào đâu đã tròn
Nay sám hối tận lòng con
Cầu chư Phật độ hương hồn mẹ cha…
THƠ LỤC BÁT: MÙA VU LAN NHỚ MẸ
Tác giả: Hà Thanh Hoa
Có ai hơn mẹ trên đời
Yêu thương, lo lắng, ngọt bùi cho con
Ơn chín tháng mẹ cưu mang
Sinh thành, dưỡng dục non ngàn sánh đâu!
Vì con chẳng quản dãi dầu
Trải bao mưa nắng nào đâu sá gì
Dõi theo từng bước con đi
Lúc vừa chập chững đến khi trưởng thành.
Thời gian nhuộm mái tóc xanh
Thành màu trắng tuyết để hồng đời con
Vu Lan soi ánh trăng tròn
Nguyện tâm báo hiếu mãi còn mẹ yêu!
MÙA VU LAN NHỚ MẸ
Thơ: Đức Trung – TĐL
Vu Lan lại sắp đến rồi
Mẹ ơi! Con thấy đứng ngồi không yên
Biết rằng Mẹ ở cõi tiên
Lòng con luôn nhớ Mẹ hiền của con.
Cuộc đời – hai chữ vàng son
Mẹ luôn dành dụm cho con tháng ngày
Bao nhiêu khổ cực, đắng cay
Gian lao, khó nhọc vai gầy Mẹ mang.
Bây giờ sắp đến Vu Lan
Con thương nhớ Mẹ lệ tràn đẫm mi
Nhớ ngày vĩnh biệt Mẹ đi
Mẹ buồn khẽ nói: biết khi nào về?
Thương con lòng Mẹ não nề
Mẹ rưng rưng lệ…rồi về Thiên thai
Mẹ giờ trên cõi Bồng Lai
Nhang thơm khấn Mẹ biết ai thấu lòng?
Mẹ về từ chốn hư không
Giữa làn nhang khói ấm nồng tình thương.
CON CÒN NỢ MẸ…MẸ ƠI !!!
Thơ: Bằng Lăng Tím
Vu Lan tới lòng con nhớ Mẹ
Lời ru nôi khàng khẽ thuở nào
Mẹ là ngàn vạn ánh sao
Bao la trời rộng… ngọt ngào sữa thơm
Thu vừa tới vàng ươm hạt nắng
Mẹ mong con mãi chẳng thấy về
Cánh diều vi vút triền đê
Con đò đợi bến sông quê lặng buồn
Con nhớ Mẹ mưa tuôn khóe mắt
Nợ Mẹ nhiều se sắt niềm riêng
Bao la tình cảm Mẹ hiền
Cho con tất cả bình yên tháng ngày
Nợ Mẹ cả vòng tay ấm áp
Trời mưa dông bão táp nhọc nhằn
Một đời vất vả khó khăn
Trên đôi mắt mẹ in hằn thời gian
Con nợ Mẹ vô vàn điều nữa
Tóc bạc.phai quá nửa đời người
Đong đầy tình Mẹ yêu ơi
Tim con ghi khắc từng lời yêu thương.
MẸ !
Thơ: Nguyễn Trâm
Rằm tháng bảy Vu Lan mùa hiếu hạnh
Về Phật Đường đón nhận đóa hồng tươi
Mẹ ra đi lúc con ít tuổi đời
Chưa hiểu hết nụ cười vương phiền não
Đóa hồng bạch con cài trên ngực áo
Dạ rưng buồn hiếu đạo chẳng tròn câu
Lời ru nôi ấp ủ giấc mơ đầu
Theo nhịp võng lắng sâu vào mỗi tối
Con còn nhớ hương sen bùn mẹ lội
Dáng hao gầy bươn vội những chiều mưa
Áo bùn nâu thương biết mấy cho vừa
Chân nứt nẻ đường tưa se làn gió
Nghe sóng dậy ngập tràn buồng tim nhỏ
Khi mẹ hiền cưỡi gió hạc quy tiên
Mẹ yêu ơi dẫu có lắm bạc tiền
Đâu mua được tình thiêng liêng ấy nữa
Ôi! nghẹn đắng như dao cào vết cứa
Xót xa lòng những bửa cháo hẩm hiu
Trời phương Nam tiếng chim vịt kêu chiều
Lòng nguyện khấn Mẹ siêu miền cực lạc.
MÙA HIẾU HẠNH
Thơ: Sen Nguyễn
Con mong đợi mai này được báo hiếu
Mà cuộc đời đâu có mãi bình yên
Cha về núi để liền bao nặng trĩu
Mẹ buồn đau gánh chịu cảnh lụy phiền
Nay đại lễ hồng liên ngời rực sáng
Dâng mẫu thân mãi rạng ánh quang hào
Lòng khao khát xiết bao nào quên lãng
Hiếu nghĩa này như áng ngự trời cao
Ngọn đèn thắp tuôn trào dòng châu đổ
Cổ nghẹn đau mọi chỗ nhớ thương người
Đóa hồng trắng nào tươi trên áo cổ
Bấy nhiêu mùa cánh vỗ lệ đầy ngươi
Bờ môi nhỏ nụ cười như góp nhặt
Mỏi mòn kia nào tắt được bao giờ
Mùa hiếu hạnh ngẩn ngơ trên ánh mắt
Con gởi vào bút đặt những vần thơ.
NHỚ MẸ
Thơ: Trần Bá Bích
Vu lan về con nhớ Mẹ nhiều hơn
Muốn bày tỏ công ơn dày của Mẹ
Nhưng Mẹ ơi giờ đây con thầm khẽ
Dưới mái hiên cơn gió nhẹ bay về
Tháng bảy ơi xin gửi những niềm mê
Ngâu xì sụt reo câu thề trong gió
Nhắn nhủ lòng cho con xin bày tỏ
Đóa hoa hồng từ ngõ nhỏ con dâng
Bông hồng đỏ cài áo mẹ tưng bừng
Bông hồng trắng cài áo con đêm vắng
Ở nơi xa suối vàng im tĩnh lặng
Mẹ có nghe nhưng con chẳng thấy gì
Vu lan về nên con ướt bờ mi
Khoảng vô hình không lấy gì che lấp
Mẹ kính yêu khi xưa thường vồ vập
Nhưng xa rồi thương nhớ ngập trời mưa
Nơi quê hương xanh ngát những cây dừa
Tuổi ấu thơ mẹ thường đưa hóng mát
Tháng bảy về gom tình thương dào dạt
Gửi mây ngàn theo mãi ngát hương thơm.
MÙA LỄ VU LAN
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tháng tám về mang theo gió heo may
Mùa lễ vu lan vơi đầy thương nhớ
Nhớ mẹ hiền phương xa nơi xóm nhỏ
Hôm sớm bên thềm vò võ chờ con
Mấy chục năm ròng từ lúc còn son
Mẹ vất vả bờ vai mòn tóc bạc
Đội nắng đội mưa cả đời gánh vác
Cho các con mình chững chạc thành danh
Gần chín mươi tóc mẹ chẳng còn xanh
Vẫn lo cho con bên mành mong đợi
Đứa con xa lòng nhớ thương vời vợi
Con biết mình luôn có lỗi mẹ ơi
Mỗi sớm mai con vẫn cám ơn đời
Vẫn còn mẹ để có nơi nương tựa
Cám ơn mẹ nuôi con bằng dòng sữa
Dạy con nên người thắp lửa con tim
Lễ vu lan con lặng lẽ đi tìm
Bông hồng đỏ với nỗi niềm cảm xúc
Thật tự hào con gắn trên lồng ngực
Còn mẹ trong đời hạnh phúc vô biên.
VU LAN VỀ NHỚ MẸ CÙNG CHA
Thơ: Hoàng Đài
Vu Lan về khóe mắt lại rưng rưng
Bao nỗi nhớ theo từng canh trỗi dậy
Bóng Cha Mẹ mới hôm nào con thấy
Dưới chiều buông run rẩy mảnh vai gầy
Vu Lan về xào xạc những tàng cây
Mưa rả rích đong đầy hồn lữ thứ
Nhớ Cha Mẹ nghe rớt sầu tư lự
Tháng năm dòng tự nhủ với lòng con
Nơi trần gian Cha Mẹ đã không còn
Để con mãi héo hon từng tấc dạ
Tình mẫu tử với con là tất cả
Kiếp mọn này Người đã tặng ban cho
Nhớ thương Cha cùng Mẹ tựa thân cò
Chịu gian khó chăm lo đời con trẻ
Bông hồng trắng nén nhang thơm đượm khẽ
Tấm lòng thành nhỏ bé kính dâng lên
Chẳng còn đâu cơ hội để đáp đền
Con chỉ biết cầu đấng trên soi xét
Cho Cha Mẹ mãi an bình bất diệt
Cõi thiên đàng tinh khiết tựa sương mai.
CÔNG CHA NGHĨA MẸ
Ơn trời biển tấm lòng muôn trượng
Mẹ cùng Cha sinh dưỡng chúng con
Năm khắc khoải, tháng mỏi mòn
Sớm khuya tần tảo héo hon một đời
Xưa nghèo túng chẳng nơi để ở
Lại nhiều con vay nợ chất chồng
Cơm chẳng đủ, áo cũng không
Xót Cha thương Mẹ giữa đồng tắm mưa
Xong mùa vụ cũng vừa là lúc
Chủ tới nhà thúc giục nợ nần
Từ bậu cửa, tới giữa sân
Kẻ đong người chở thóc dần…vơi đi
Cứ như vậy kiên trì gian khổ
Vì các con vẫn cố gượng mình
Cha chịu khổ, Mẹ hy sinh
Nhịn cơm nhường áo thân hình xác xơ
Qua bĩ cực bây giờ phương trưởng
Tuy chúng con chẳng tướng, chẳng quan
Luôn kính trọng, biết kết đoàn
Anh, em nhường nhịn cháu ngoan nghe lời
Đã tới lúc nghỉ ngơi thanh thản
Cầu Mẹ Cha bầu bạn lâu dài
Dù kiệu cổ, rước trên vai
Xin được miệt mài phụng dưỡng Mẹ Cha.
CÔNG CHA NGHĨA MẸ SINH THÀNH
Chuyện đời lắm lúc trớ trêu
Đau thương vì bởi chữ nghèo trong ta
Dù sao cũng nhớ mẹ già
Dày công chăm sóc thiết tha nghĩa tình.
Cha là ánh sáng bình minh
Mẹ như trăng sáng lung linh đêm tàn
Cho con cuộc sống huy hoàng
Với bao mơ ước ngập tràn yêu thương.
Dẫu con luôn sống tha phương
Vẫn luôn ghi nhớ đoạn trường mẹ qua
Biển trời rộng lớn bao la
Nhưng không sánh nổi nghĩa cha cao vời.
Mẹ ơi con đã cạn lời
Mong sao chữ hiếu một đời xứng danh
Cảm ơn cha đã chân thành
Cho con cuộc sống trong xanh với đời.
NHỚ LỜI MẸ CHA
Mẹ là biển cả thênh thang
Cha là ngọn núi cao sang giữa đời
Cho con cuộc sống tuyệt vời
Với bao no ấm từ thời ấu thơ.
Mẹ hiền dìu những giấc mơ
Cho con chấp cánh bay vào tương lai
Ơn cha nghĩa mẹ đong đầy
Sớm hôm vất vã hao gầy lao tâm.
Chỉ mong con chớ sai lầm
Sa vào cạm bẫy thăng trầm thế gian
Dòng đời sóng gió miên man
Con yêu hãy nhớ đừng gian dối lòng.
Tiền tài vật chất hư không
Chỉ là một chút phấn hồng mà thôi
Làm người bể khổ đơn côi
Nên con đã hiểu được rồi mẹ ơi.
Từ nay đến trọn muôn đời
Con xin ghi khắc những lời mẹ cha
Sống luôn mang những thật thà
Yêu người yêu bạn mới là chính nhân.
LÒNG MẸ
Mẹ là tia nắng đời con
Đêm ngày khổ cực héo mòn sắc xuân
Bấy lâu mẹ đã thấm nhuần
Những lo gạo mắm đổi luân ở đời.
Lo từng giấc ngủ à ơi
Mảnh quần vải áo những lời hát ru
Nhiều hôm gió bão mịt mù
Mái tranh dột nước phải thu lại gần.
Nhọc nhằn mẹ chẳng tiếc thân
Gánh đời mẹ quẩy vai trần vẫn mang
Những đêm lệ ướt hai hàng
Giàu no ít đủ nghèo sang mẹ buồn
Dẫu trời nắng đổ mưa tuôn
Chẳng làm cho mẹ phải luồn cúi đâu
Là con đừng để mẹ sầu
Thương cha nhớ mẹ tháng ngâu tìm về.
CHA TÔI
Cả đời lo lắng cho con
Tuổi già sức yếu lưng khòm chân đau
Ngày xưa mưa nắng dãi dầu
Gian nan cơ cực cha đâu nản lòng
Củ khoai củ sắn trên đồng
Chắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi con
Cha mong bữa đói không còn
Để con no bụng ngủ ngon giấc nồng
Một đời áo vải nhà nông
Phủ đầy sương gió ướt ròng mồ hôi
Sớm khuya đồng ruộng giữa trời
Tay cha cầy cuốc cho đời con xanh
Tóc cha mây trắng phủ giăng
Con mong cha mãi an lành bên con
Đáp đền dưỡng dục công ơn
Mong cha vui khoẻ nhiều hơn con mừng.
ĐÔI MẮT MẸ
Yêu sao đôi mắt mẹ hiền
Giàu lòng nhân ái rộng miền bao dung
Đời nghèo vật chất mông lung
Lạc quan mẹ sống hoà chung tiếng cười
Tình thương sánh tựa biển trời
Có trong mắt mẹ một đời hy sinh
Cho con cho nghĩa cho tình
Quên đi vất vả thân mình sớm hôm
Vòng tay ấm áp mẹ ôm
Ru con giấc ngủ đêm hôm mỏi mòn
Lời ru da diết lòng con
Khắc sâu trong dạ sắt son không mờ
Những ngày thơ ấu dại khờ
Mẹ yêu mẹ nựng vô bờ vì con
Giờ đây bé bỏng chẳng còn
Vẫn lo vẫn ngóng trông con sớm chiều
Mẹ ơi! thương quá thật nhiều
Giản đơn dung dị mỗi chiều bên con
Mong mẹ ăn tốt ngủ ngon
Để con nương tựa để con cậy nhờ
Cuộc đời sóng gió đợi chờ
Gập ghềnh khúc khuỷu ai ngờ ai hay
Sểnh chân lỡ chệch vòng quay
Nhìn vào mắt mẹ thấy ngay đường về.
XIN LỖI CHA
Cha ơi ! Con đã nhiều đêm thức trắng
Viết những bài thơ sâu lắng yêu đương
Con vô tâm không biết những đêm trường
Mùa nắng hạn…
Cha nai lưng kéo nước… mặc gió sương
Cho vụ mùa xanh tốt…
Con vô tình ước những điều ngu dốt
Rằng thời gian hãy không ngớt trôi nhanh
Đâu biết rằng cha đã quá tuổi xanh
Tóc muối tiêu đời tô thành bạc trắng…
Vai quần quật trong nắng trưa thầm lặng
Đôi chân gầy bước nặng gánh mưu sinh
Lo cho con mà quên mất thân mình
Con lại bận với mối tình dang dở…
Con đã buồn khi người yêu hờn dỗi
Con dại khờ với mơ mộng xa xôi
Mùi đất – khét nắng – giọt mồ hôi
Mùi thân thương đã làm con chợt tỉnh
Ơi cha ơi ! Biết bao giờ cha hỡi !
Con đáp đền được ơn nghĩa đời cha
Khi biển sâu và trời rộng bao la
Chẳng đo được công lao cha vun đắp…
CHA TÔI
Đời cha khó nhọc gian truân lắm
Bốn mùa mưa nắng tắm mồ hôi
Những đêm đông lờ lững mây trôi
Giấc ngủ không đầy thương con thơ lạnh
Bao ngày rã ròng mưa không chịu tạnh
Dáng lom khom gánh bó củi tròn
Mái tóc hằn màu sương gió mỏi mòn
Đôi chân gầy cũng không còn lành lặn
Bát cơm không đầy chấm thìa muối mặn
Chén canh rau cha nuôi nấng đời con
Xin lỗi cha con chữ hiếu chưa tròn
Chút tài mọn con chưa làm nên sự
Cha đã già con vẫn đứa con hư
Đã bao lần con hứa mình sẽ đổi
Chưa hiểu đời con mắc nhiều lầm lỗi
Cha vẫn là người dẫn lối đời con
Con còn nhớ thuở bé lon ton
Đến bây giờ con sức dài vai rộng
Cha khổ cực – ân cần – lo toan – vất vả
Con tự dặn mình không vấp ngã đâu cha.
MẸ !
Mẹ ơi hôm nay ngày của mẹ
Viết tặng bài thơ thỏa nỗi lòng
Nơi con xứ khách trời nắng nhẹ
Quê mình đã hết đợt đông phong?
Bỗng nhớ những ngày con bé thơ
Vòng tay, tiếng hát, nhịp ầu ơ
Chạnh lòng con muốn mình đừng lớn
Thời gian hờ hững chẳng đợi chờ
Rồi khuôn mặt mẹ lắm vết hằn
Bàn tay gầy guộc mấy nếp nhăn
Mái tóc pha sương màu đã ngả
Vì con, bao đêm mẹ trở trăn
Hôm nay bên bờ sông vắng lặng
Lưu vong đất khách chẳng cạnh người
Vì ai đời mẹ bao gánh nặng
Người con xa xứ nhớ khôn nguôi
Mẹ ơi! Hôm nay ngày của mẹ
Chẳng đỡ đần chi, chẳng giúp gì
Chỉ có nỗi lòng thương khôn xiết
Ơn mẹ đời này con khắc ghi
MẸ ƠI!
Tác giả: Đức Trung
Mẹ ơi ! trong tháng Vu lan
Con càng nhớ mẹ vô vàn kính yêu
Bây giờ mẹ đã thoát siêu
Về nơi cực lạc…bao điều nhớ mong.
Thương con từ lúc lọt lòng
Đến khi ẵm ngửa mẹ bồng trên tay.
Lớn lên đi học trời Tây
Ở nhà mẹ vẫn hàng ngày lo toan.
Nắng mưa đâu quản gian nan
Đông về giá lạnh, chang chang nắng hè
Một mình mẹ bước đường quê
Bao năm vất vả đi về sớm hôm.
Từ bình minh đến hoàng hôn
Suốt ngày tần tảo…biết ơn mẹ nhiều
Mẹ luôn vì đứa con yêu
Vu lan nhớ mẹ… bao điều xót thương !
Lòng con kính cẩn dâng hương
Nam Mô… Bồ Tát…hồn vương cõi trần.
Nhìn con mẹ đứng tần ngần
Con thương mẹ lắm…vạn lần mẹ ơi..!!
NHỚ CHA MÙA VU LAN
Tác giả: Đức Trung
Nhớ chiều hôm ấy Cha đi
Cha nằm trên võng thầm thì với con
Lòng Cha đã thấy vui hơn
Quanh Cha đầy đủ cháu con xum vầy
Cha giơ nhẹ cánh tay gầy
Hươ trong không khí…vẫy tay mọi người
Rồi Cha khe khẽ mỉm cười
Cháu con ai cũng lệ rơi ròng ròng…!
Cha về nơi ấy hư không
Làm tròn đạo lý – vừa xong kiếp Người !
Hôm nay viếng mộ Cha ơi !
Lòng con xin giữ đời đời sắt son
Những lời Cha dặn cháu con
Khắc ghi mãi mãi lòng son không mờ !
Nhớ Cha con viết vần thơ
Những mong gặp được trong mơ…Cha về !
Lòng Thành Dâng Mẹ Tách Trà Vu Lan
Ai đi tìm kiếm lợi danh
Mẹ tôi chỉ góp ngọt lành cho con
Một đời lội suối trèo non
Miễn sao con trẻ mộng tròn giấc say.
Nhận về mình hết đắng cay
Dãi dầu khuya sớm bàn tay chai sần
Ngày mưa tất tả chợ gần
Nắng lên mấy bận tảo tần chợ xa.
Con lớn khôn, tuổi mẹ già
Nhớ tha thiết tiếng ..ơi à…Mẹ ru!
Mẹ giờ bấc lụn ,đèn lu
Ngóng trông con trẻ bóng mù mịt khơi
Tháng bảy về, lá vàng rơi
Đây mùa hiếu hạnh đất trời nở hoa
Con chiều nay, trở lại nhà
Lòng thành dâng Mẹ tách trà Vu Lan!
Vu Lan Nhớ Cha!
Hơi Thu lạnh lẽo trước hiên Nhà!
Lẻ bốn mùa rồi vắng bóng Cha!
Khói quyện linh đường khi sớm tối.
Sương giăng nấm mộ lúc chiều tà!
Tây phương chốn ấy hồn lưu lại.
Thế tục nơi này xác đã xa!
Mỗi buổi con về nay chỉ Mẹ.
Sầu dâng ngấn lệ vẫn chưa nhòa!
Vu Lan Nhớ Mẹ
Nắng mưa Mẹ gánh trên vai
Nuôi con khó nhọc để mai thành người
Lưng cơm của Mẹ luôn vơi
Chắt chiu dành dụm cả đời vì con
Vu lan nay Mẹ chẳng còn
Cài bông hoa trắng để con nhớ Người
Suối vàng chắc Mẹ ngậm cười
Con giờ khôn lớn còn Người mãi xa
Niềm thương như chợt vỡ oà
Nhạc thiền dìu dặt ngân nga trỗi về
Thương Cha thương Mẹ tình quê
Vu lan tháng bảy Mẹ về cùng con?
Gầy hao năm tháng mỏi mòn
Vu lan khóc Mẹ lòng con u sầu
Vu Lan Báo Hiếu
Tác Giả: Toc Ngan Hytv
Tháng này là lễ vu lan
Trong lòng con thấy vô vàn nhớ thương
Cha nằm dãi nắng dầm sương
Hai hàng lệ ướt xót thương cho người.
Trên bia cha vẫn mỉm cười
Mong cho con cháu một đời ấm no
Ngày xưa trời rét cha lo
Bao nhiêu chăn ấm con no giấc nồng!
Cha là biển cả mênh mông
Nuôi con cha chẳng kể công tháng ngày
Tấm thân cha mãi hao gầy
Lo cho cuộc sống đủ đầy ấm êm.
Công cha chưa kịp đáp đền
Bây giờ cha đã về miền Tây Phương
Cuộc đời sóng gió vô thường
Nay con về thắp nén hương dâng người.
Cầu Mong Cha Mẹ Bình An
(Nguyễn Quang Long)
Xa nhà đã mấy năm nay
Nhìn về quê mẹ, lệ cay dâng trào
Hai dòng nước mắt nghen ngào
Nhớ ơn cha mẹ, lao đao tháng ngày
Cho con cuộc sống hôm nay
Tương lai tươi sáng, tháng ngày yên vui
Nhớ thương cha mẹ ngậm ngùi
Chỉ mong cha mẹ yên vui tuổi già
Thương cha mẹ chốn quê nhà
Thức khuya dậy sớm, mưa xa chẳng màng
Bao nhiêu cực khổ lầm than
Chỉ mong con trẻ, hiên ngang với đời
Phương xa con viết mấy lời
Gửi về cha mẹ, mà rơi lệ nhòa
Giờ này con ở nơi xa
Cầu mong cha mẹ quê nhà bình yên
Phương xa con giữ lời nguyền
Bao lời cha mẹ nhủ, khuyên tháng ngày
Những lời răn dạy xưa nay
Khắc sâu tâm trí, đời này con ghi
Lạy cha lạy mẹ con quỳ
Công ơn trời biển khắc ghi muôn đời
Xa quê con gửi mấy lời
Tỏ lòng hiếu kính về nơi quê nhà
Bài viết vừa tổng hợp và sưu tầm từ Manhmap.com