Blog chia sẻ đến các bạn những bài thơ, câu nói trong tiệc tất niên cuối năm hay nhất để cảm nhận không khí của ngày Tết nguyên đán đang về.
Xem thêm: Top 30 ảnh kèm lời chúc tất niên công ty hay
Trong những ngày Tết cổ truyền, với người Việt Nam, bữa cơm tất niên chiều 30 Tết là khoảnh khắc thiêng liêng của mọi gia đình. Vì đây là bữa cơm họp mặt cuối cùng của mọi người trong năm cũ, để cùng ôn lại những vất vả vui buồn của năm qua, chuẩn bị bước sang năm mới tràn đầy hy vọng mọi sự sẽ hanh thông tốt đẹp hơn.
Vào chiều 30 Tết, nhà nhà đều chuẩn bị chu đáo cho việc tiễn năm cũ, đón xuân mới. Theo phong tục, chiều 30 Tết, mọi gia đình đều trồng cây nêu để xua tan ma quỷ. Trên mảnh sân trước nhà, người ta lấy vôi trắng vẽ một bộ cung tên hướng ra cổng, bên cạnh còn vẽ ba hình vuông và bảy hình tròn với quan niệm: “Ba vuông sánh với bảy tròn/ Đời cha liền với đời con sang giàu”. Đặc biệt nhất là bữa cơm tất niên chiều 30 Tết – bữa cơm gắn kết tất cả mọi thành viên, các thế hệ trong gia đình. Đó thực sự là bữa cơm đoàn viên, mọi thành viên trong gia đình đều có mặt đầy đủ.
Dưới đây là Top 15 bài thơ, câu nói hay trong tiệc tất niên:
Bài thơ ngày cuối năm
Sông xa lan tỏa sương mờ
Bến sông khách đợi mãi chờ đò qua
Sáo theo một nhịp dân ca
Mái tranh khói tỏa lên xa trời mờ
Ngày cuối năm đã gieo thơ
Đồng màu xanh thắm, bây giờ là Xuân
Cải vàng, cải trắng đồng gần
Sau vụ hoa ngồng lên sân chờ cà
Đất nâu cày ải mạ ra
Bàn tay múa dẻo như là múa tiên
Một năm thuận lợi, ưu phiền
Đã theo gió bấc rời triền đê sông
Luống hoa thắm đượm màu hồng
Đào đang nẩy nụ xuân hong từng ngày
Chuyện làng, chuyện nước thật say
Bầu thơ, cút rượu vơi đầy xóm thôn
Chuông chùa nguyện nhớ linh hồn
Ông bà thương mãi cháu con hẹn về
Ngày cuối năm thắm tình quê
Mùi bánh chưng gọi gió về thăm thưng
Việc đời như chẳng điểm dừng
Ngày cuối năm nét tưng bừng, thật vui!
Thơ Tất niên: Chợ quê
Đàn gà nhỏ ngẩn ngơ tìm bóng Mẹ
Cụm dong giềng xơ xác lá chiều qua!
Bãi đất trống nơi đầu làng rộn rã
Khi giọt sương vẫn còn đọng trên cành
Quê tôi đấy mỗi ngày phiên tháng chạp
Rất ồn ào đẩy nhịp sống thêm nhanh.
Tiếng cười nói rộn ràng gây náo nhiệt
Người hỏi mua, kẻ mời bán không ngừng
Quả bưởi lớn còn nguyên cành vàng ruộm
Buồng chuối kia cao phải đến ngang lưng.
Mớ cải bẹ nom mỡ màng xanh mướt
Củ su hào nguyên phấn trắng tròn xoe
Cà chua đỏ nhìn mịn màng căng mọng
Những mớ hành đâu kém nõn nà khoe.
Cành ly trắng đang vươn mình kiêu hãnh
Gốc đào phai trổ lộc biếc mượt mà
Những bông cúc luôn nhẹ nhàng êm dịu
Những đóa hồng lại đài các kiêu sa.
Mấy đứa trẻ mon men ngồi xem chữ
Cụ đồ già mài mực hạ tứ thơ
Cô bán vải luôn mồm rằng lụa tốt
Mấy chàng trai thấy gái đẹp… lượn lờ.
Non thúng nếp Mẹ đong về gói bánh
Bán đôi gà, mua thịt lợn làm nhân
Vài ký đỗ, cân miến cùng hoa quả
Ồ thì ra… Tết Nguyên Đán đã gần.
Những ký ức của một thời con trẻ
Chờ bánh chưng, mong áo mới… ùa về
Vẫn xuôi ngược giữa dòng đời hối hả
Nay đắm chìm trong một góc chợ quê.
Bài thơ Tất niên
Gia đình đoàn tụ sum vầy
Quây quần ấm cúng đó đây rộn về
Hoan ca vui sướng tràn trề
Bữa cơm thân mật hả hê nụ cười
Ông bà cha mẹ rạng tươi
Luyến lưu tiễn cũ đón mười niềm vui
Một năm chóng vánh đẩy lui
Mùa Xuân đang tới ngậm ngùi Đông qua
Tình quê ấm áp mặn mà
Nâng ly chén rượu ái chà tuyệt phê
Thơ Tất niên: Tất niên này anh mong nhà đông đủ
Về đi em, quê mình mẹ đang đợi,
Về đi em cho thoả nỗi nhớ mong,
Em gái ơi, chiều nay mẹ bâng khuâng,
Xuân sắp đến mẹ nặng lòng thương nhớ!
Về đi em – cúc, mai, đào đang nở,
Quê nhà ta đang hối hả đợi xuân,
Về đi em, xuân đã đến rất gần,
Về đi em để lần sau mãi nhớ!
Quê hương mình đang đổi thay nhiều quá,
Em không về, mai lạ chẳng nhận ra,
Về đi em, mẹ đợi ở quê nhà,
Về đi em cùng quê ta đón TẾT!
Sống xứ người hỏi rằng em có biết,
Khi xuân về da diết … mẹ nhớ ai,
Xuân sắp về … nghe tiếng mẹ thở dài…
Anh thương lắm, xuân này em về nhé…!
Nhắn em rằng nếu mà em có thể,
Hãy gắng về em nhé chiều ba mươi,
Anh muốn TẾT này mẹ sẽ thật vui,
Ôm con gái vào người như thủa nhỏ!
TẤT NIÊN NÀY ANH MONG NHÀ ĐÔNG ĐỦ,
Vậy hãy về xin chớ có băn khoăn,
Về em nhé, về cùng mẹ đón xuân…
Đừng lỗi hẹn để rồi em hối tiếc!
Bài thơ chiều 30 Tết
Con đi gần hết cuộc đời
Vẫn chưa thương hết những lời mẹ ru
Mẹ nay về cõi thiên thu
Đâu còn bóng mẹ đứng chờ trước hiên
Chiều ba mươi tết đoàn viên
Con về đã vắng mẹ hiền còn đâu
Chiều tà đã nhạt bóng câu
Dường như cũng thấu nỗi đau chia lìa
Còn mẹ con nhớ đường về
Nay con vắng mẹ đường quê thưa dần
Chiều ba mươi tết đầu xuân
Lòng con nhớ mẹ vạn lần mẹ ơi
Bài thơ Tết đến xuân về
Xuân đất trời đến trong mỗi chúng ta
Rất bình dị như vừa quen vừa lạ
Ai đã qua một một mùa đông lạnh giá
Chắc không quên để cảm tạ đất trời
Xuân đem về lộc biếc khắp muôn nơi
Nắng phương Nam vẫn chan hòa ngoài ngõ
Kià! Bác nông dân còn ra đứng đó
Nhìn xem mầm nơi ruộng lúa mới gieo
Những đèn màu soi biểu ngữ vừa treo
Ánh phản quang từ áo người quét rác
Anh cảnh sát vẫn tuần tra canh gác
Tất cả đều làm đẹp bởi dáng xuân
Thường tết về mọi người được quây quần
Bên mâm cơm cúng tất niên ngày tết
Và tất thảy được đặt lên trên hết
Tưởng nhớ về nguồn cội tổ tiên ta
Tết mọi người đều tươi rạng như hoa
Gác lại ưu tư để hòa cùng cả nước
Mong cho nhau đạt mọi điều nguyện ước
Vui xuân về đón tết tựu đoàn viên!
Bài thơ ngày Tất niên: Bậc thềm xuân mới
Thuyền chất hết buồn vui năm trước
Đậu bến ba mươi mạn trĩu đầy
Người bối rối nhau đêm thao thức
Sào cắm , tay chìa nắm lấy tay .
Thềm xuân bậc mới vui mở đón
Dắt nhau lên trong rực ráng chiều
Hương ngát từ bấy nhiêu ngày cũ
Đượm lại thơm đầy những lời yêu.
Bài thơ ngày cuối năm 2
Cuốn lịch trên tường mỏng đi theo thời gian
Để cả năm trôi nhanh về ngày cuối
Tháng Giêng như người nông nổi
Vội vàng bỏ bến mùa đông
Cuối năm rồi ta còn kịp nữa không
Dừng hết lại những âu lo mùa cũ
Chắc nỗi nhớ bỏ quên chưa cất giữ
Nên trở về nguyên vẹn phía ngày xưa
Cuối năm rồi vồi vội những bán mua
Phố cũng chật những tính toan được mất
Cũ chưa qua và mới còn chưa thật
Bóng ai gầy gánh nặng những mưu sinh
Cuối năm rồi vội cả ánh bình minh
Ngày sợ ngắn gọi mặt trời dậy sớm
Lạ mà quen như xuân vừa mới chớm
Ngày cuối năm có kịp hẹn nhau về?
Bài thơ Chợ tết
Dải mây trắng đỏ dần trên đỉnh núi
Sương hồng lam ôm ấp nóc nhà tranh
Trên con đường viền trắng mép đồi xanh
Người các ấp tưng bừng ra chợ tết.
Họ vui vẻ kéo hàng trên cỏ biếc
Những thằng cu áo đỏ chạy lon xon
Vài cụ già chống gậy bước lom khom
Cô yếm thắm che môi cười lặng lẽ
Thằng em bé nép đầu bên yếm mẹ
Hai người thôn gánh lợn chạy đi đầu
Con bò vàng ngộ nghĩnh đuổi theo sau
Sương trắng rỏ đầu cành như giọt sữa
Tia nắng tía nháy hoài trong ruộng lúa
Núi uốn mình trong chiếc áo the xanh
Đồi thoa son nằm dưới ánh bình minh
Người mua bán ra vào đầy cổng chợ
Con trâu đứng vờ rim hai mắt ngủ
Để lắng nghe người khách nói bô bô
Anh hàng tranh kĩu kịt quẩy đôi bồ
Tìm đến chỗ đông người ngồi giở bán
Một thầy khóa gò lưng trên cánh phản
Tay mài nghiên hí hoáy viết thơ xuân
Cụ đồ nho dừng lại vuốt râu cằm
Miệng nhẩm đọc vài hàng câu đối đỏ
Bà cụ lão bán hàng bên miếu cổ
Nước thời gian gội tóc trắng phau phau
Chú hoa man đầu chít chiếc khăn nâu
Ngồi xếp lại đống vàng trên mặt chiếu
Áo cụ lý bị người chen sấn kéo
Khăn trên đầu đang chít cũng bung ra
Lũ trẻ con mải ngắm bức tranh gà
Quên cả chị bên đường đang đứng gọi
Mấy cô gái ôm nhau cười rũ rượi
Cạnh anh chàng bán pháo dưới cây đa
Những mẹt cam đỏ chót tựa son pha
Thúng gạo nếp đong đầy như núi tuyết
Con gà trống mào thâm như cục tiết
Một người mua cầm cẳng dốc lên xem
Chợ tưng bừng như thế đến gần đêm
Khi chuông tối bên chùa văng vẳng đánh
Trên con đường đi các làng hẻo lánh
Những người quê lũ lượt trở ra về
Ánh dương vàng trên cỏ kéo lê thê
Lá đa rụng tơi bời quanh quán chợ