Những vần thơ về ngày mưa man mác buồn, lắng đọng tâm hồn

Trong cuộc đời mỗi con người có lẽ ít nhất cũng đã một lần ngắm mưa hay dầm mưa. Có những cơn mưa nhẹ chỉ đủ làm ướt bờ vai gầy nhưng cũng có những cơn mưa nặng hạt, xối xả, nặng nề khiến con người trở nên buồn không biết vì lí do gì… Mưa mỗi mùa mang một sắc thái khác nhau và đi vào thơ ca lại gắn liền cùng với tâm trạng thi sĩ. Những vần thơ về ngày mưa man mác buồn, lắng đọng tâm hồn mà Tailieufree.vn sưu tập dưới đây nhẹ nhàng nhưng sẽ giúp những bạn đọc yêu mưa phải suy ngẫm.

Xem thêm: Tuyển tập những bài thơ buồn về tình yêu xúc động đến rơi lệ

1. Mưa thu buổi sáng

Bỗng dưng trời đổ cơn mưa
Tâm tư lắng đọng nhớ mùa mưa xưa
Buồn ơi biết mấy cho vừa
Ngoài trời mây xám song thưa gió lùa

Hắt hiu mấy giọt mưa thưa
Cũng làm rét mướt cũng vừa tái tê
Nỗi buồn vây kín não nề
Như bao nhiêu sợi lê thê ngập tràn

Vu vơ một chút lan man
Lòng như chùng xuống vô vàn mối tơ
Đâu còn gì để mộng mơ
Qua rồi kỷ niệm ngây thơ thuở nào

Bỗng dưng trời đổ mưa rào
Cho bao kỷ niệm dâng trào trong tim.

(Nhung Nguyễn)

2. Mưa mùa thu

Vừa trở giấc nghe tiếng mưa xối xả
Sấm vọng rền xé toác cả không trung
Tiếng nước reo nghe rõ thật não nùng
Mưa thu đấy sao chẳng rơi thánh thót

Cho thu về tình người thêm bùi ngọt
Giống thu xưa nắng ấm rộn chim ca
Cho cúc vàng thơm ngát sắc hương hoa
Giúp lứa đôi được mặn mà thương nhớ

Mưa mùa thu nhẹ bay như hoa nở
Cho tình nồng được cởi mở yêu thương
Ngắm phố xá nước ngập trắng hết đường
Thấy chạnh lòng người đón đưa con trẻ

Mùa thu ơi, sao mỗi năm một vẻ
Để lòng người cứ dằng xé đan xen
Mong ông trời cho mưa tạnh nắng lên
Để mùa thu rực thêm màu hoa sữa.

3. Giọt mưa thu

Mưa thu lạnh cả khung trời
Đường xưa đếm bước mình tôi nặng sầu
Tiếc thời giang vội qua mau
Cho mùa thu chết lá sầu rụng rơi

Dưới mưa lặng ngắm xa vời
Thương về kỷ niệm một thời có nhau
Giọt buồn lặng lẽ tuôn trào
Như ngày đưa tiễn chiều nào thu mưa

Nhặt gôm ký ức xa vời
Ghép dòng tâm sự lòng tôi trao người.

4. Cơn mưa mùa đông

Đường về lối nhỏ vẫn còn mưa
Rẽ bước loanh quanh mấy ngõ vừa
Chiếc lá vàng rơi bên cỏ úa
Hàng cây khô ngã giữa đường xưa
Trăng sầu núp bóng mây che khuất
Gió giận vương mình ngói tốc thưa
Ảm đạm trời đông se lạnh giá
Đường về lối nhỏ vẫn còn mưa.

5. Trời vẫn còn mưa…

Thu hết Đông rồi mưa vẫn mưa
Để nghe thương nhớ mấy cho vừa
Tiếc cội hoa buồn bên cỏ úa
Sầu cành trơ lá giữa đường xưa
Một vầng trăng khuyết mây che khuất
Cho làn gió bấc thổi lưa thưa
Để lại trời sương gieo lạnh giá
Thu hết Đông rồi mưa vẫn mưa..

6. Mưa buồn

Phố nhỏ buồn tênh quạnh quẽ mưa
Mình tâ độc bước ngõ đi vừa
Cành khô gẫy đổ bên đường vắng
Rũ rụng hoa tàn lối nhỏ xưa
Lặng lẽ đi vào con hẻm khuất
Âm thầm rẽ bước nẻo nhà thưa
Đìu hiu lạnh lẽo màn sương giá
Phố nhỏ buồn tênh quạnh quẽ mưa.

7. Mưa cuối mùa

Sài Gòn cuối mùa vẫn còn mưa
Tí tách hạt rơi nói sao vừa
Sương mờ lạnh lẽo giăng khắp lối
Hàng cây trút lá gió lay đưa
Nhật sầu ẩn bóng mây che khuất
Phố nhỏ đìu hiu bóng người thưa
Nỗi cảm cô đơn buồn lặng lẽ
Sài Gòn cuối mùa vẫn còn mưa.

8. Đông về

Đông về mưa bụi chốn lối xưa
Gió lạnh heo may lá đu đưa
Kỉ nệm tình xưa đâu còn nữa
Nay là bãi vắng giữa trời mưa
Mưa vẫn cứ rơi lòng chất chứa
Nhớ người xưa ,duyên nợ đón đưa
Mà nay tình chết chia đôi lứa
Để lại mình tôi với gió mưa.

9. Ngày thu mưa

Ngày thu thấy lá đổi màu
Heo may se lạnh mắt sầu ngóng ai
Xuân thì mau lắm tàn phai
Người đi xa vắng có hoài chốn xưa

Ngày thu trời cứ đổ mưa
Giọt dài giọt ngắn giọt vừa vừa tuôn
Trên đường một bóng cô đơn
Bước đi chầm chậm đường trơn một mình

Thu mà nắng chẳng lung linh
Bầu trời xám xịt, bình minh nhạt nhòa
Bao giờ u ám trôi qua
Ngày thu vàng nắng người xa lại về.

10. Mưa cuối thu

Đưa tay em hứng giọt mưa
Hứng bao nhiêu giọt vẫn chưa thấy đầy
Bao nhiêu mưa nắng dạng dày
Cuối thu mưa đổ tràn đầy ý thơ!

Cuộc đời là thực hay mơ
Người thương kẻ nhớ ai chờ đợi ai
Đêm nay mưa đổ thật dài
Hứng bao nhiêu giọt tê tay tím lòng.

Thân bèo nên mãi long đong
Nắng mưa vạn nẽo ruổi rong tháng ngày
Cuộc đời thường có rủi may
Còn đôi tay đó .. thẳng ngay tấm lòng !

11. Cơn mưa mùa đông

Chiều về rớt rụng hạt sương mưa,
Nỗi nhớ đong sao chẳng thấy vừa.
Gió bấc nghe thương hồn lạnh úa,
Trời tây thoáng nhớ dáng ngày xưa.
Hiên ngoài lữ khách mờ xa khuất,
Góc vắng thi nhân nhạt bóng thưa.
Nguyệt tận, đông tàn tim buốt giá,
Chiều về rớt rụng hạt sương mưa.

12. Mưa đông

Chiều hôm dạo ấy có cơn mưa
Nhìn chiếc giày ai thấy cũng vừa
Ngõ tắt vòng quanh qua chốn cũ
Đường ngang đi thẳng lại quê xưa
Hàng mai trước cửa cây trồng nhặt
Bờ liễu sau nhà có kẻ thưa
Lạnh liễu trời đông làn gió rét
Chiều hôm dạo ấy có cơn mưa.

13. Mưa đầu mùa

Cơn mưa em dịu mát cả mùa hè
Xua cái nóng bao ngày rồi oi ả
Làm xanh lại đến từng con mắt lá
Chợt bồi hồi nhớ lắm một nụ hôn

Tôi ngỡ ngàng …trong veo cánh bằng lăng
Màu tím thủy tinh nhắc một thời mực tím
Giọng cười ai quả đầu mùa ngọt lịm
Thấm vào lòng mát rượi những hạt mưa

Cơn mưa em về xao động giấc mơ xưa
Một mùa hè bát ngát sen hồng nở
Nụ hôn đầu đời thoảng hương sen trong gió
Tim đập dồn sóng vỗ tuổi tròn trăng

Mưa đi em cho về lại tháng năm
Mùa hè cuối rưng rưng dòng lưu bút
Chẳng giật mình đâu , sấm đầu mùa thảng thốt
Có cô bé nào nhìn hoa sấu rụng phố quen
Và tôi một mình chạy trong lối mưa em …

14. Mưa tháng sáu

Mưa chiều xoã cánh chim di
Để ai ngơ ngẩn tìm gì trong thơ?
Biển tình còn đó ai chờ
Sông tương bến cũ trong mơ đi tìm

Chữ duyên bẩy nổi ba chìm
Dòng đời xô đẩy trái tim u buồn
Lệ lòng hoà với mưa tuôn
Gió giăng nỗi nhớ mây buồn chẳng bay

Thương người uống giọt mưa say
Của trời đổ xuống đắng cay ngập lòng
Bao đêm hoang hoải chờ mong
Đợi người tâm sự ân nồng nhớ thương

Xa người canh cánh vấn vương
Nhớ đôi mắt ngọc môi hường của em
Nhớ vòng tay ấm dịu êm
Nhớ nụ hôn ngọt cho mềm bờ môi

Về đâu cái thủa thiếu thời
Mưa đêm tháng hạ cho đời nở hoa
Ước gì ta được chung nhà
Niềm vui , hạnh phúc hoà ca cuộc đời.

 

 

15. Mưa mùa hạ

Có cơn mưa mùa hạ
Ngang qua tuổi học trò
Cơn mưa trông đến lạ!
Tím cả những vần thơ

Cơn mưa đu theo gió
Rạo rực và hát ca
Mưa ào con đường nhỏ
Trên vòm lá me già

Mưa bung cánh phượng nở
Mưa ướt tiếng ve sầu
Mướt áo ai má đỏ
Ríu rít mắt bồ câu

Mưa sầu trang lưu bút
Ướt cả trời thanh xuân
Mắt hoen nhòa lệ ướt
Giữa mùa mưa tần ngần

Mưa ngập ngừng tý tách
Chập chờn cùng gió đưa
Có cơn mưa khanh khách
Tím hạ về lưa thưa …

Có lẽ mưa chính là nỗi lòng để các thi sĩ bày tỏ lòng mình. Thơ về mưa dù ít dù nhiều thường gắn liền với nỗi buồn, sự tiếc nuối. Những bài thơ về mưa là tiếng lòng chung cho những độc giả đang đi tìm sự đồng điệu nơi con tim. Hãy cùng đọc và cảm nhận nhé!

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận