Những câu thơ cảm động về mẹ đáng suy ngẫm

Mẹ chính là món quà ngọt ngào và quý giá nhật Thượng Đế đã ban tặng cho mỗi chúng ta. Mẹ có thể ít khi nói yêu bạn nhưng chắc chắn mẹ là người yêu bạn và mong muốn bạn có cuộc sống hạnh phúc nhất. Mẹ cũng lã người dễ dàng bao dung những lỗi lầm của bạn, bởi vì bạn là bảo bối mà mẹ nâng niu, là “miếng thịt” trên người của mẹ.

Tuy vậy, đôi khi chúng ta đã vô tình làm mẹ buồn lòng. Có lẽ là càng lớn, chúng ta có nhiều chuyện phải lo nên dần dần chúng ta trở nên ít quan tâm tới mẹ hơn. Nhân dịp sắp 20/10, blog sưu tầm lại những câu thơ cảm động viết về mẹ đáng suy ngẫm. Hãy cùng đọc và cảm nhận nhé.

Xem thêm: Những câu thơ nhân dịp 20/10 dành tặng người phụ nữ quan trọng

1. MẸ NHƯ TRỜI BIỂN BAO LA

Mẹ ơi đêm đã khuya rồi
Ở bên hiên vắng con ngồi đếm sao
Nỗi niềm gửi tới trời cao
Lệ cay khoé mắt lẫn vào bóng đêm

Hiu hiu gió lạnh bên thềm
Tâm tư trĩu nặng càng thêm vỡ oà
Cuộc đời bao nỗi xót xa
Phủ lên mái tóc mẹ già của con

Trách mình chữ hiếu chưa tròn
Tuổi già chân yếu mẹ còn chuân chuyên
Hao gầy giấc ngủ chẳng yên
Biết bao lo lắng muộn phiền vì con

Mẹ ơi bể cạn non mòn
Trong tim con mãi vẫn còn khắc ghi
Dù đời ngang trái thị phi
Nhưng con có mẹ chuyện gì cũng qua.

(Hoài Thương)

2.

Tìm về bên Mẹ yêu thương.
Để Mẹ ấp ủ tình thương vỗ về.
Dẫu xa vẫn nhớ lối về.
Bao năm thơ dại đắm mê tình Người.
Ở đâu vẫn là con Mẹ.
Mong cho nên người, Mẹ nhẹ lòng hơn.
Dắt con qua những bão cơn.
Giông tố tan biến, nhớ ơn của Người.
Lời thơ dâng Mẹ nụ cười.
Con hằng ghi nhớ lời Người khuyên răn.
Cầu xin Mẹ sống trăm năm.
Sum vầy con cháu…viếng thăm Mẹ hiền.

3. LỜI MẸ

Con ơi
Mẹ yêu con như nắng
Nắng chẳng bao giờ thừa
Nhưng con ơi
Con thương mẹ bằng mưa
Mưa một ngày đã nhạt
Mưa cả tháng thì sao.

4. CHIẾC BÓNG THU VÀNG

Thu về khi lá còn non
Gió hiu hiu lạnh làm con nhớ nhiều
Dáng Mẹ gầy gò thân yêu
Áo nâu trăm mảnh sớm chiều gian nan

Mẹ chưa được phút thanh nhàn
Cơm thì khoai độn với ngàn đắng cay
Cái nghèo quanh quẩn đâu đây
Bữa kia còn thiếu bữa này đã sang

Đời như chiếc bóng thu vàng
Chợ khuya quang gánh nhịp nhàng Mẹ rao
Vang xa từng tiếng ngọt ngào
Dứt câu nghe lệ dâng trào… ai hay.

(Võ Anh Tài)

5.

Con ơi! Khi con còn thơ dại
Mẹ đã mất rất nhiều thời gian
Mẹ dạy con cầm thìa, dùng đũa ăn cơm
Mẹ dạy con buộc dây giày, chải tóc, lau nước mũi
Những kỉ niệm mẹ con mình sống bên nhau
Làm mẹ nhớ thương da diết
Vì thế, khi mẹ chóng quên, mẹ chậm lời
Con hãy cho mẹ chút thời gian
Cho mẹ suy nghĩ thêm
Cho dù cuối cùng ngay cả định nói gì…
Mẹ cũng quên…

6. BÀI THƠ XIN LỖI MẸ !

Con mải miết với bao điều được mất
Việc nước, việc nhà, tính toán chi tiêu
Có thời gian tâm sự với người yêu
Nhưng quên mất mẹ cũng cần chia sẻ

Mẹ của con giờ đã không còn trẻ
Dòng thời gian lấy mất tuổi thanh xuân
Con bệnh, mẹ đau, con khỏe, mẹ vui mừng
Con sống quá nhỏ nhen và ích kỉ

Chưa bao giờ có một lần suy nghĩ
Thấu hiểu lòng cha mẹ quý yêu con
Thưở nhỏ ham vui bắt mẹ đợi mỏi mòn
Đi khắp xóm tìm con về ăn tối

Mẹ kính yêu ơi! ngàn lần con xin lỗi
Con hứa không làm mẹ khóc nữa đâu
Cầu nguyện phật trời cho mẹ sống lâu
Con muốn nói một câu: yêu mẹ lắm!

Thời gian ơi! xin hãy trôi thật chậm
Để cho con có mẹ ở trên đời
Mẹ là vầng trăng, là ánh sáng mặt trời
Giang tay đón mỗi lần con vấp ngã

Đời lắm ngọt ngào đan xen cùng dối trá
Con dại khờ chưa hiểu hết đục trong
Mẹ nhìn con, đã cạn tỏ nỗi lòng
Con hạnh phúc sống trong tình thương của mẹ.

(Thanh Vân)

7.

Tình yêu Mẹ cho con cuộc sống
Thưở nằm nôi, trên võng ru hời
Ngủ đi, ngon giấc con ơi
Tiếng ru vọng mãi cuộc đời con đây
Bầu sửa ngọt căng đầy trên ngực
Dành cho con thức ngủ năm canh
Tình yêu Mẹ đã dỗ dành
Cho con của Mẹ lớn nhanh thành người
Miệng múm mím, cười tươi cơm nát
Nhai cho con, từ hạt cơm nghèo
Tảo tần ngày tháng mãi theo
Tháng năm chăm sóc quê nghèo Mẹ ơi !
Con khôn lớn hiểu đời của Mẹ
Đã cho con đứa trẻ thành người
Ơn dày nghĩa nặng phước dư
Mẹ cho con cã để người con nên
Người con nên chưa đền đáp nghĩa
Mẹ đi rồi thấm thía lòng đau
Tóc xanh con đã phai màu
Mà sao cứ nhói lòng đau nhớ người !

8. MẸ

Tôi muốn dệt những vần thơ về mẹ
Ðể đọc lên cho nước mắt trào rơi
Vì có gì đẹp đẽ nhất trên đời
Thiêng liêng nhất phải chăng là tình mẹ.

Những kỷ niệm xa xưa còn lưu dấu
Chiếc nôi êm tôi ngủ mẹ ngồi đưa
Hồn ca dao phảng phất giấc ban trưa
Mẹ tôi đã ru tôi vào sông núi.

Những miếng khoai tôi ăn tranh phần mẹ
Ðói năm nào … khổ cực quá mẹ ơi
Mẹ cho con, mẹ nhịn, mẹ vẫn vui
Giờ nghĩ đến tôi buồn khôn xiết kể.

Nay dâng mẹ mấy vần thơ sầu muộn
Mẹ đi rồi … kỷ niệm vẫn trong con
Trên thiên đàng con biết chắc mẹ còn
Theo sát bước chân con nơi trần thế.

9. MẸ

Đào Mạnh Thạnh

Con mãi viết những vần thơ về mẹ
Cả đời con đâu có thể lãng quên
Dáng hao gầy mẹ ngồi đó bên hiên
Vai áo bạc nét ưu phiền trên mắt

Vì các con mẹ một tay chiu chắt
Để yên lòng chồng đánh giặc phương xa
Đôi vai gầy mẹ gánh cả xót xa
Manh áo bạc nhạt phai hòa mưa nắng

Tấm thân gầy mẹ nhiều đêm thức trắng
Những lo toan luôn đè nặng vai gầy
Ước mong sao cuộc sống được đủ đầy
Dành con hết thân hao gầy mẹ gánh

Mẹ hiền ơi ánh hào quang lấp lánh
Luôn rọi soi con đường sáng con đi
Công ơn mẹ lòng luôn mãi khắc ghi
Con nhớ lắm cái ôm ghì mẹ hỡi…

Hải Phòng: 18-10-2019

 

10.

Vậy thôi , mấy chữ …vậy thôi
Thương người gánh chịu một thời chiến tranh
Câu thơ viết mãi không thành
Nỗi đau còn đó…cũng đành nhân ba
Ai người hiểu thấu mẹ già
Chiều tà ngồi bậu cửa nhà mong con .
Nước non gặp cảnh đao binh
Mẹ đành chia sẻ mối tình ruột gan
Cho dù vất vả gian nan
Bấm bụng Mẹ chịu khổ cam tháng ngày
Đến ngày cờ đỏ tung bay
Chờ con dòng lệ tràn đầy hoen mi
“Đơn côi mình mẹ trên đời
Lá vàng chưa rụng sao rời lá xanh
Nước nhà đã hết chiến tranh
Chỉ còn lòng mẹ chờ anh tháng ngày…

11. TƯỞNG NHỚ

Thơ: Nghi Lâm

Hôm nay tưởng nhớ mẹ hiền
Kính dâng hoa quả lên trên trang thờ
Cơm canh đạm bạc đơn sơ
Nén hương con thắp lệ mờ hoen mi.

Mong người linh hiển chứng chi
Tấm lòng đáp hiếu để ghi nhớ hoài
Tuy rằng xa cõi trần ai
Vẫn luôn còn mãi canh dài con mơ.

Ngày xưa lúc tuổi còn thơ
Mẹ yêu bồng bế con khờ luôn tay
Ru hời cho trọn giấc say
Ốm đau người cũng ngày ngày quan tâm,

Trời mưa giá rét căm căm
Quản chi khó nhọc âm thầm bán buôn
Nuôi con khôn lớn vuông tròn
Học hành đỗ đạt ấm lòng mẹ yêu.

Hôm nay con nhớ người nhiều
Tháng mười ngày ấy bao điều nghĩ suy
Còn đâu dáng mẹ phương phi
Để con dâng tặng những gì chắt chiu!

Thương người ở chốn quạnh hiu
Ngắm nhìn di ảnh xót nhiều, lệ rơi
Cơm ngon làm giỗ con mời
Mẹ cùng Ba hãy về xơi thật lòng,

Cho con ấm áp tình nồng
Của người mẹ đã vun trồng tương lai
Nên mới có được ngày nay
Trưởng thành, viên mãn trên đài vinh quang!

(Sài Gòn, sáng 17/10/2019.) N.L

12. KHÚC MẸ

Sớm trưa cõng nắng Mẹ về
Trên lưng quang gánh một bề gian nan
Cho đời con chẳng lời than
Dãi dầu sương gió muôn vàn bước chân

Bộn bề khó nhọc quàng thân
Đời qua giông bão bao lần hy sinh
Từ con bú mớm thành hình
Ngọt thơm dòng sữa lênh đênh phận nghèo

Tháng năm mẹ gánh gieo neo
Nuôi con cuối nẻo suối đèo cũng qua
Chống chèo vượt cạn phong ba
Mẹ về vun vén chan hòa yêu thương

Bây chừ tóc mẹ khói vương
Nét hằn trên mặt tỏ tường dấu yêu
Qua đi… Đời Mẹ Đã Chiều
Mênh mông mây trắng bao nhiêu ấm nồng.

(Hoàng Chẩm)

13. HẠNH PHÚC NÀO Ở ĐÂU XA…

Mẹ yêu ơi! Con muốn được chở che
Được mẹ ôm trong vòng tay bé nhỏ
Được lắng nghe nhẹ nhàng từng hơi thở
Đọng trong tim theo con đến suốt đời

Con khắc ghi lời mẹ dạy bao lời
Biết yêu thương, nhân từ và tha thứ
Mẹ bắt tay uốn nắn từng con chữ
Dạy cho con biết yêu thương mọi người

Con thèm nghe tiếng mẹ hát bên nôi
Hồn nhẹ nhàng trước bộn bề cuộc sống
Tìm bình yên giữa đường đời xáo động
Không bon chen, gian dối với lọc lừa.

Bỏ hết rồi những ĐƯỢC — MẤT, HƠN — THUA
Tìm về mẹ để vuốt ve mái tóc
Được mẹ yêu dang đôi tay bao bọc
Như những ngày con vẫn còn bé thơ

Con tìm về bên mẹ dệt ước mơ
Tìm bình yên giữa dòng đời xuôi ngược
Để ngày mai con có nhiều mơ ước
Nơi ấm lòng là chính mẹ, mẹ ơi!

(Nguyễn Thị Thanh Tâm)

14. ĐỜI MẸ

Ẩu ơ tự thuở trong nôi,
Đã nghe mẹ hát những lời xót xa.
Lấy chồng từ tuổi mười ba,
Vai gầy mẹ gánh cả gia đình chồng.

Mẹ cha già yếu, con đông.
Tảo tần mẹ vẫn trọn lòng chăm lo.
Sớm khuya lặn lội thân cò,
Gồng gánh chạy chợ qua đò qua sông.

Để chồng thỏa sức tang bồng,
Đời mẹ chỉ một ước mong an lành.
Khát khao vượt lũy tre xanh,
Đến nơi rộng lớn mẹ dành phần con.

Giờ đây con đã lớn khôn,
Lưng mẹ còng xuống mỏi mòn thời gian.
Một đời vất vả lo toan.
Mẹ chưa có chút an nhàn tấm thân.

Mẹ ơi con biết bao lần,
Con ra đi, mẹ tần ngần dõi theo.
Một đời mẹ chịu đói nghèo,
Nhưng tấm lòng mẹ đã gieo ân tình.

(Nguyễn Thị Hồng Hạnh)

15. CÁNH CÒ VÀ MẸ

CÁNH bay mãi không hề biết mỏi
CÒ thương con còm cõi thân gầy
CÕNG hoài những gió cùng mây
NẮNG như đổ lửa thân này chẳng than
CÕNG theo cả muôn ngàn gian khó
MƯA lạnh về đâu có ngại chi
MẸ cho tất cả những gì
TÔI thầm trong dạ khắc ghi đáy lòng
CÕNG sương gió vượt sông băng ải
CẢ đêm đông tê tái thịt da
BỐN phương mong kiếm cơm cà
MÙA xuân của mẹ…được nghe con cười
GIÓ ngưng thổi dừng thôi gió nhé
SƯƠNG thôi rơi, áo mẹ chớ lùa
CÁNH CÒ CÕNG NẮNG CÕNG MƯA
MẸ TÔI CÕNG CẢ BỐN MÙA GIÓ SƯƠNG .

(Hồng Ngoãn)

16. MỘT ĐỜI

Một đời nặng gánh đa đoan
Con nợ mẹ cả mùa vàng lá rơi
Chẳng còn xanh nữa biển đời
Mong manh tóc bạc cũng vơi đi nhiều

Một đời gánh nặng chữ yêu
Dành cho con cháu những điều răn đe
Mồ hôi rớt xuống trưa hè
Đôi vai gày guộc con nghe rã rời

Một đời gánh nặng biển khơi
Gió to sóng cả chẳng rời tay neo
Đôi chân nhỏ bé chống chèo
Vượt bao giông tố tong teo mất rồi

Một đời gánh nặng chơi vơi
Làm cha lại mẹ ông trời trớ trêu
Thời gian đã lấy quá nhiều
Còn đây cánh hạc cô liêu hao mòn

Một đời gánh nặng núi non
Gương tày liếp ấy con còn khắc ghi
Soi gương hỏi thấy được gì
Giật mình bóng mẹ thiên di xa dần

Một đời gánh nặng nghĩa ân
Ơn cao trời biển hồng trần con mang
Ước làm cơn gió lỡ làng
Suốt đời rong ruổi được mang theo Người.

(Trịnh Thanh Hằng)

17. CẢM ƠN MẸ

Ha Nguyen

Bao năm rôi vẫn thế
Dậy sớm thức khuya
Quản chi cái nắng trưa hè
Cái tái tê của ngày đông sương giá

Ngày tám tháng ba
Mẹ lót dạ bằng vài ba miếng sắn
Chắt chiu từ trong mùa nắng
Mẹ hứng mưa về tưới đẫm đời con.

Thời gian đã bào mòn
Đem thanh xuân của mẹ giấu vào miền xa lắc
Vết chân chim hằn sâu trên khoé mắt
Con bật khóc tự trách mình quá đỗi vô tâm.

Mẹ từng dặn con phải học thật chăm
Không giống mẹ cả đời quẩn quanh bên ruộng khoai nương sắn
Tri thức sẽ đưa con đi đến những vùng trời rộng lắm
Con thoả sức vẫy vùng.

Tất cả mọi dòng sông
Đều đổ về biển lớn
mẹ mong muốn
Dù ở đâu con đừng quên nhớ đến quê hương.

Con giờ đã lớn khôn
Luôn nhớ lời mẹ dặn
Duy chỉ có một điều khiến con ân hận
Rất ít lần nói yêu mẹ mà thôi..

Cảm ơn mẹ đã vì con nên vất vả một đời!

Ha Nguyen 16/10/19

18. CON YÊU MẸ NHẤT

Đinh Thị Hiển

Đã lâu rồi con không còn gọi mẹ
Bởi mẹ đã lên trời theo chị Hằng Nga
Ở nơi đó có ánh trăng ngà
Chắc mẹ cũng vui và không còn khổ nữa

Dù mẹ hôm nay không còn ở bên con
Mẹ vẫn là người con yêu nhất trần gian
Con vẫn là đứa con ngoan của mẹ
Để mẹ không bao giờ hổ thẹn về con

Đêm nay trăng rất sáng và tròn
Chắc mẹ cùng chị Hằng ngắm chúng con
Con của mẹ đã có đủ con và cháu
Hội tụ nét đáng yêu của mẹ và con

Con kể cho con cháu nghe những gì về mẹ
Con cháu rất vui… toét miệng ra cười
Rồi năn nỉ con…kể tiếp nữa bà ơi!
Con ngập ngừng bởi nỗi nhớ đến rồi…

Con muốn kể…kể nhiều…nhiều lắm
Chẳng bao giờ hết chuyện ngày xưa
Cả một đời vất vả dãi nắng dầm mưa
Cho con cái ăn, cái mặc và cho con điều tốt

Con, cháu đã hoàn thành điều mẹ ước
Mẹ hãy vui yên lòng nhé mẹ ơi !
Con chúc mẹ luôn đẹp rạng ngời
Bên chị Hằng Nga lung linh tỏa sáng.

Ngày 14 tháng 10 năm 2019

19. TÌNH MẸ!

Dương Quốc Nam

Tình mẹ sâu nặng mặn mà
Tần tảo trọng nghĩa thật là ơn sâu.
Công mẹ chẳng dễ sánh đâu,
Vì con mẹ gánh nỗi sầu gian nan.

Mẹ luôn tích đức sẻ san,
Với người hoàn cảnh nồng nàn yêu thương.
Mẹ luôn là một tấm gương,
Ân cần nhân ái nhịn nhường con ơi.

Mẹ giờ về với đất trời
Vui cùng tiên tổ, cuộc đời biệt ly
Tình mẹ con cháu khắc ghi,
Sống đẹp cống hiến những gì mẹ mong.

Ninh Bình, 17/10/2019

20. CON NỢ MẸ

Con nợ mẹ cả bốn mùa đầy đủ
Chiều hoàng hôn sợi nắng rủ bên thềm
Con nợ mẹ những trống vắng hằng đêm
Ai nâng giấc khi trở trời, trở gió

Con nợ Mẹ cả bao điều rất nhỏ
Khi Mẹ buồn hay mệt mỏi ốm đau
Con không bên mà mẹ chẳng âu sầu
Con xin lỗi! Ngàn lần con xin lỗi!!!

Thân gái theo chồng, mỗi lần về đều vội
Chưa kịp hỏi thăm đã quá ngọ qua trưa
Con thầm ước mong trở lại ngày xưa
Về bên Mẹ, làm đứa con hiếu thảo…

Giờ nợ Mẹ cả mùa Xuân tần tảo
Mùa Hè nồng với ngàn vạn bão giông
Mùa Thu về với nhung nhớ chất chồng
Mùa Đông đến với từng đêm hiu quạnh…

Ở nơi xa con ngày đêm canh cánh
Thương Mẹ nhiều mà chẳng biết làm sao
Cả đời này con chỉ một ước ao
Mong Mẹ khỏe an nhiên cùng con cháu.

(Nguyễn Thị khánh Hà)

Đọc từng dòng thơ lại càng thêm yêu mẹ hơn. Mong rằng, dù có nhiều bộn bề trong cuộc sống thì các bạn hãy dành khoảng thời gian để bồi đắp tình cảm cùng mẹ, người phụ nữ đã hi sinh rất nhiều cho chúng ta.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *