Trên đời này, ai là người hi sinh cho ta nhiều nhất, sự hi sinh vô điều kiện, cho đi mà chẳng bao giờ quan tâm đến chuyện nhận lại? Phải, đó chỉ có thể là bố mẹ. Dù bố mẹ mặc áo rách thì cũng phải tìm cách cho con mặc áo đẹp, bố mẹ có thể ăn uống giản tiện nhưng con thì phải no đủ. Rồi con lớn lên, không muốn con thua kém bạn bè để rồi mặc cảm tự ti, bố mẹ luôn cố gắng phấn đấu. Cứ thế cho đến khi con trưởng thành. Có thể nói, từ khi con sinh ra, cả đời bố mẹ là dành cho con, nếu không phải tất cả thì cũng là phần nhiều…
Chính vì lẽ đó mà những bài thơ viết về cha mẹ luôn khiến con người ta cảm thấy thổn thức, chạm sâu đến trái tim người đọc. Đọc những bài thơ về cha mẹ có ai mà lại không thấy thấp thoáng bóng hình của cha mẹ mình trong đó. Hiểu được điều này, Tailieufree.net đã tổng hợp những Chùm thơ hay về cha mẹ khiến nhiều người xúc động rơi nước mắt để cùng chia sẻ đến bạn đọc.
BÀI 1: CÔNG CHA NGHĨA MẸ
Thơ: Phong Đại
Ơn trời biển tấm lòng muôn trượng
Mẹ cùng Cha sinh dưỡng chúng con
Năm khắc khoải, tháng mỏi mòn
Sớm khuya tần tảo héo hon một đời
Xưa nghèo túng chẳng nơi để ở
Lại nhiều con vay nợ chất chồng
Cơm chẳng đủ, áo cũng không
Xót Cha thương Mẹ giữa đồng tắm mưa
Xong mùa vụ cũng vừa là lúc
Chủ tới nhà thúc giục nợ nần
Từ bậu cửa, tới giữa sân
Kẻ đong người chở thóc dần…vơi đi
Cứ như vậy kiên trì gian khổ
Vì các con vẫn cố gượng mình
Cha chịu khổ, Mẹ hy sinh
Nhịn cơm nhường áo thân hình xác xơ
Qua bĩ cực bây giờ phương trưởng
Tuy chúng con chẳng tướng, chẳng quan
Luôn kính trọng, biết kết đoàn
Anh, em nhường nhịn cháu ngoan nghe lời
Đã tới lúc nghỉ ngơi thanh thản
Cầu Mẹ Cha bầu bạn lâu dài
Dù kiệu cổ, rước trên vai
Xin được miệt mài phụng dưỡng Mẹ Cha.
BÀI 2: NHỚ MẸ CHA YÊU
Thơ: Trần Quân
Đông sang rồi và mẹ đã đi xa
Cũng chín năm trời cha không còn nữa
Gần thập kỷ tưởng chừng như mấy bữa
Đông sang rồi mẹ cha giữa hoang vu!
Trời đông kia sương gió với mây mù
Chắc vẫn lạnh cho dù sâu lớp đất
Đã chín năm kể từ khi cha mất
Mẹ không còn leo lắt trái tim con!
Nhớ năm xưa khi cha mẹ vẫn còn
Ba mấy tuổi mà ngỡ con nhỏ bé
Chỉ đến khi đã xa rời cha mẹ
Mới biết mình có còn trẻ chi đâu?
Nhớ ngày xưa khi mỗi lúc con đau
Mẹ và cha thay nhau bồng với bế
Chỉ có mẹ thương con nhiều đến thế
Chỉ có cha luôn bảo vệ cho con!
Đến hôm nay cha mẹ chẳng ai còn
Đông đã đến lòng con thương nhiều lắm
Con mong sao trời đông kia dần ấm
Để không còn ướt đẫm trái tim con…!!!
BÀI 3: ƠN CHA CHƯA TRẢ, NGHĨA MẸ CHƯA ĐỀN!
Thơ: Nguyễn Mây
Cuộc đời này biết lấy gì con trả
Công mẹ cha nuôi dưỡng sinh thành
Bao vất vả mẹ cha dành nhận lấy
Để cho con được thấy ánh mặt trời.
Tình của người rộng lớn như biển khơi
Công nuôi dưỡng cao hơn là núi thái.
Đưa con đi hết những quãng đường dài
Để đời con luôn tươi màu thắm mãi.
Rồi lại bao vất vả gánh trên vai
Không có ai để cho người san sẻ
Các con thơ vẫn đang còn nhỏ bé
Đành âm thầm lặng lẽ giấu niềm đau
Đời chúng con biết phải sống làm sao?
Nếu một mai mẹ cha già khuất bóng
Các con thơ lại âm thầm lẳng lặng
Nhớ thương người nơi núi vắng rừng sâu!!!
BÀI 4: NGHĨA TÌNH MẸ CHA
Thơ: Nguyễn Trọng Thao
Chín tháng cha mẹ mong chờ,
Thai nhi phát triển từng giờ lớn nhanh.
Từ khi con được hình thành,
Ông bà, cha mẹ mong lành cho con.
Hôm nay con đã vuông tròn,
Chào đời, tiếng khóc của con đầu đời.
Và nay cha được ru hời,
Mong con khôn lớn cho đời đẹp xinh.
Con ơi ! Hãy nhớ cho mình,
Hết lòng chăm sóc là tình mẹ cha.
Ấy là trọn nghĩa bao la,
Tặng con tất cả cũng là mẹ cha…
BÀI 5: KÍNH DÂNG CHA MẸ
Thơ: Võ Anh Tài
Vu lan mùa lễ đã về
Đôi hồng xinh thắm cận kệ trên tay
Lòng thành con trẻ ở đây
Kính dâng Cha Mẹ vui vầy nơi xa
Từ khi Mẹ mất còn Cha
Bao nhiêu khổ nhọc thân già phải lo
Liêu xiêu một bóng gầy gò
Để đàn con nhỏ được no ấm lòng
Một chiều trời đổ cơn giông
Mây giăng khắp lối trên dòng suối mơ
Cảnh thiên như đã đợi chờ
Để Cha thôi hết bơ vơ cõi trần
Con thời ở lại tủi thân
Nhớ Cha thương Mẹ ôm phần mồ côi
Cuộc đời sóng gió nổi trôi
Cay bùi ngọt đắng khổ rồi cũng qua.
Bài 6: Mẹ Tôi
Trời mưa chẳng ngại – chân mẹ bước
Tần tảo sớm khuya chẳng kể nhọc nhằn
Bàn tay gầy ốm – đôi mắt sâu hằn
Chỉ muốn cho con được bằng chúng bạn
Rồi xuân qua – Rồi tới mùa nắng hạn
Giọt mồ hôi thấm mặn bát cơm trưa
Ngó trong nhà – kẽo kẹt – võng đưa
Mẹ yên lòng vì con đang say giấc..
Rồi hạ qua – rồi tới mùa gió bấc
Tấm lưng còng chắn gió rét đêm đông
Miếng cá miếng canh – mẹ nhịn – mẹ gồng
Con no bụng mẹ ấm lòng biết mấy
Cả cuộc đời mẹ không cần con thấy
Mẹ chỉ muốn nhìn con sống cảnh yên vui
Biết tự lo thân… không mãi phải sống vùi
Là mẹ đã thỏa lòng mong đợi.
BÀI 7: ƠN CHA MẸ
Thơ: Việt Cường
Cha nhẫn nhục trăm điều mệt mỏi
Mẹ khiêm nhường vạn nỗi buồn đau
Dù cực khổ, chẳng u sầu
Dâng trào tình cảm, thấm sâu dặm trường
Tâm cảm phục tình thương cha mẹ
Dạ thầm ơn hiếu lễ biển trời
Lòng khắc khoải, bụng đầy vơi
Tròn câu trung nghĩa, vẹn lời đức nhân.
BÀI 8: ƠN SÂU, NGHĨA NẶNG
Thơ: Phong Hàn
Mẹ già một nắng, hai sương!
Cho con đến được giảng đường ngày nay.
Cha già chai sạn đôi tay!
Cho con cầm bút vui say cùng người
Thầy cô tận tụy suốt đời!
Cho con nhìn tận… bầu trời xanh cao.
Biển xanh sóng vỗ lao xao,
Đố ai đong được biết bao nhiêu là???
Bài 9: NHỚ MẸ CHA
Thơ: Hoàng Đài
Nay nhớ mẹ đôi lời khắc họa
Nghĩa sinh thành cao cả.. Mẹ Cha
Niềm yêu dâng tặng mặn mà
Tình thiêng liêng ấy chan hòa miền thương
Đời Cha Mẹ chặng đường gian khổ
Giấu nỗi đau dạy dỗ con thơ
Mong con khôn lớn từng giờ
Khó khăn chịu đựng chẳng nhơ nhớp lòng
Bao năm tháng cạn dòng nước mắt
Lời Mẹ Cha dìu dắt bước con
Tuổi xuân Mẹ đã héo mòn
Giờ con khôn lớn mãi còn khắc sâu
Tìm đâu nữa giữa mầu băng giá
Dáng Mẹ hiền khuất ngả ngàn thu
Đâu còn nghe tiếng Mẹ ru
Tình Cha nghĩa Mẹ đắp bù được sao ?
***
Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc
Cả cuộc đời khó nhọc để nuôi ta
Hãy nâng niu tình cảm mãi chan hòa
Gom hạnh phúc dịu xoa trong lòng Mẹ!
Bài 10: THƠ LỤC BÁT: CÔNG CHA NGHĨA MẸ SINH THÀNH
Thơ: Phan Thanh Tùng
Chuyện đời lắm lúc trớ trêu
Đau thương vì bởi chữ nghèo trong ta
Dù sao cũng nhớ mẹ già
Dày công chăm sóc thiết tha nghĩa tình.
Cha là ánh sáng bình minh
Mẹ như trăng sáng lung linh đêm tàn
Cho con cuộc sống huy hoàng
Với bao mơ ước ngập tràn yêu thương.
Dẫu con luôn sống tha phương
Vẫn luôn ghi nhớ đoạn trường mẹ qua
Biển trời rộng lớn bao la
Nhưng không sánh nổi nghĩa cha cao vời.
Mẹ ơi con đã cạn lời
Mong sao chữ hiếu một đời xứng danh
Cảm ơn cha đã chân thành
Cho con cuộc sống trong xanh với đời.
BÀI 11: TÌNH CHA MẸ
Thơ: Thịnh Nguyễn
Chưa một lần con viết thơ về Mẹ
Cũng chưa từng đặt bút nghĩ về Cha
Bởi lời thơ dù sâu lắng mượt mà
Cũng không thể tả đầy ân nghĩa được
Hãy ví cha như những nguồn sống nước
Và coi mẹ là không khí trời xanh
Gửi cho con tất cả những ngọt lành
Mong con ấu mau trưởng thành khôn lớn
Tình cha lắm chưa một lần sóng gợn
Nghĩa mẹ đầy cũng chẳng chút mưa gào
Ân nghĩa nặng tận biển thẳm trời cao
Mà không thể bút nào ghi thấu nổi.
Vai mẹ gầy mồ hôi còn thấm gối
Tóc cha già vẫn phủ nắng màu sương
Chỉ mong con luôn vẹn lối êm đường
Không lạc bước giữa phong trần góc bể
Tình cha đó cao vời vợi là thế
Nghĩa mẹ đây sao có thể sâu bằng?
Như biển thẳm không thể thấu trời xanh
Mà ngòi bút tả thành “chân lý” được?
Đã là con đừng để mi mẹ ướt
Cũng chớ làm tổn hại đến lòng cha
Rồi mai đây ai cũng sẽ tuổi già
Tình cha mẹ vẫn mãi là “vĩnh cửu”!
Trên đây là chùm thơ hay về cha mẹ mà Tailieufree.net đã tổng hợp được. Hy vọng sau khi đọc xong bạn sẽ cảm nhận được những sự hy sinh to lớn và tình yêu thương vô bờ bến mà cha mẹ dành cho mình. Hãy dành cho họ thật nhiều những tình cảm các bạn nhé vì không một ai có thể thay thế được cha mẹ trong cuộc đời chúng ta.